Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

câu chuyện của mảnh vải mầu ghi

Câu chuyện bắt đầu từ chiếc áo ... không phải từ mảnh màu màu ghi, may cho anh. 
Cắt từ mẫu Budarstyle nên tay, cổ có vẻ vừa vặn và đẹp hơn. Mỗi tội lại cắt số 50 thành ra hơi bo dỳ. Kể ra cắt số 52 thì đẹp hơn. Mẫu cắt thì chỉ có cộc tay thôi nhưng cứ phang đại cái dài tay cho nó khác lạ:


Thấy may ngon ăn. làm tiếp cái thứ hai, cái này bắt đầu phần truyện của mảnh vải màu ghi
Vì không có mẫu áo dài tay nên nhớ là cái áo xanh cắt tay dài 60cm, lười không đo thước. Đo 2 viên gạch, và đây:


Ôi trời, gạch nhà mình nó là gạch 40 chứ không phải 30. Giai thử xong mà mình suýt sặc. 

Không sao, cắt tay đi, đơm cúc vào lại ngon ngay:


Phần tiếp theo của câu chuyện nằm ở phần thừa mảnh vải màu ghi. Thấy còn thừa nhiều, cắt thêm cái áo cho mình.  Cắt kiểu cổ tim dài, cài khuy cho nó thoáng. Và vấn đề nảy sinh là phải có áo hai dây mặc bên trong. Vậy là cắt thêm cái áo hai dây có hoa xanh hoa ghi cho nó hợp:


Lên mẫu:


Nhưng cắt xong cái áo vẫn thừa vải. Chẹp, thế chứ lại, sao mà mảnh vải này cắt nó dôi thế không biết. Làm tiếp cái quần cho nó đồng bộ:


Kết hợp với cái áo lúc nãy:


Xem chừng có vẻ hơi già. Đành kết hợp với cái áo khác làm bộ đồ ở nhà, còn áo ghi mặc riêng vậy. Rắc rối thế, may cùng bộ rồi lại mặc lẻ tẻ.

Thử xem nào, kết hợp với áo hồng:


Chú ý là cái áo hồng có ren cổ và tay rất đẹp:


Hoặc kết hợp với áo xanh, cũng có ren cổ và tay như thế:


Theo nhận xét khách quan (của nhiếp ảnh gia chồng) thì mặc bộ quần ghi với áo hồng đẹp hơn. Thế là mặc thể hiện luôn.

Câu chuyện của mảnh vải này hơi lan man nhưng chưa kết thúc. Phần kết của câu chuyện lại vẫn nằm ở phần thừa của mảnh vải màu ghi.

...................







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét